2. Xử lý cuộc phỏng vấn

2. Xử lý cuộc phỏng vấn


Các phóng viên thường phải chịu nhiều điều tiếng xấu. Họ được cho là tọc mạch, theo chủ nghĩa giật gân, chỉ muốn huỷ hoại danh tiếng của người khác, tiếp tay cho phe đối lập, cản trở những người tận tuỵ với nhiệm vụ của mình và thiếu tôn trọng. Đôi khi, những lời buộc tội này là có cơ sở. Cách để chống lại những nhận thức tiêu cực này là cư xử lịch sự và đạo đức. Đừng thô lỗ và đừng đòi hỏi những điều không hợp lý. Hành động theo cách để người đối diện thấy bạn tự tin rằng mình có quyền được cung cấp thông tin và bạn khuyến khích sự đối kháng từ các nguồn tin của bạn cũng như của những người khác trong xã hội.

Hầu như ai cũng thích tin rằng họ là người tốt và trung thực. Vậy tại sao không bắt đầu kết nối với nguồn tin của bạn trên cơ sở này? Cách đặt câu hỏi như: “Tôi thực sự muốn hiểu rõ chuyện này diễn ra như thế nào”, hoặc: “Xin vui lòng giải thích giúp tôi vấn đề này vì lợi ích của cộng đồng” thường mang lại kết quả tích cực. Trong nhiều trường hợp, các nguồn tin sẽ giúp phóng viên nếu họ có thể tin rằng việc chia sẻ thông tin mang lại lợi ích tốt nhất cho cộng đồng.

Đây không chỉ là vấn đề về chiến lược: Bất chấp danh hiệu hoành tráng như “Quyền lực thứ tư”, không có phóng viên nào được bầu chọn một cách dân chủ để giám sát hành động của các quan chức nhà nước. Các phóng viên là một phần của xã hội dân sự, và theo nghĩa đó, họ cũng có trách nhiệm đảm bảo nhà nước phục vụ công dân của mình. Ở vị trí này, các phóng viên có đặc quyền truy cập vào các kênh thông tin của các cơ quan truyền thông đại chúng như báo chí hoặc đài phát thanh truyền hình. Đặc biệt khi việc họ làm là để vạch trần các tập đoàn thù địch hoặc các chính trị gia tham nhũng, sử dụng các phương pháp như ghi âm bí mật hoặc thậm chí phải vi phạm pháp luật, điều quan trọng là các phóng viên phải tác nghiệp một cách lịch thiệp, chân thành, minh bạch (ít nhất là minh bạch nhất ở mức có thể).

Để đảm bảo rằng bạn không vượt quá vai trò của một phóng viên, hãy luôn tự hỏi: Nếu tôi là người đang bị điều tra thì sao? Tôi nhìn nhận thế giới này như thế nào, hoặc tôi thấy thế nào về vai trò của các phóng viên? Tôi có trách nhiệm giải trình thế nào? Tôi có chịu khuất phục trước những cám dỗ tương tự như những cám dỗ mà chính tôi đang điều tra không? Nguyên tắc kiểm soát và đối trọng của tôi đâu?